Giao mùa
Đã qua rồi mùa thu
ngang trời vệt mây mù
mờ giăng màu xám xit.
Cổ đau - ngực đau - tim đau.
Chẳng còn những cơn mưa ngâu
ta lấy gì đếm đong nỗi nhớ ?
Mùa hạ vàng xa ngái đã lâu
nguyên cớ gì ta mãi vương vấn sầu.
Em thôi không còn khóc
mỗi khi lòng bão tố.
Anh thôi chẳng còn mong
đếm từng chiếc lá cuối mùa.
Khi đất trời chuyển tiết
tình ta như hấp hối
Nữa yêu - quá muộn
Nữa quên - chẳng đành !
Nếu vẫn sống
mõi mòn trong một lối
Cũ lối về
cũ mất tình nhau.
Giao mùa - có giao được nổi đau?
Lời thề cuối,
Xưa ơi ! Chôn dĩ vãng.
Cũ lắm rồi, năm ấy ! Một mùa ngâu.
Mưa phố núi 27-10-2012
No comments:
Post a Comment