Buồn
Buồn chẳng thể buồn hơn !
buồn gom từng cụm - trào ra - rơi vãi .
Nhặt cụm buồn lên - buồn co ro uể oải
Ôi ! Sao buồn nhẹ tênh .
Buồn bỗng muốn làm duyên
tôi thấy tôi qua mảnh gương son - thời con gái.
Mắt sáng - môi xinh - bờ tóc dài mềm mại
Anh khách lạ nào ? Mãi đi xuống đi lên.
Nỗi buồn có khi chông chênh ?
tôi sắp xếp và đếm được niềm tin
mong manh hơn những đầu ngón tay nhỏ bé.
Buồn rơi qua kẻ
cô gái lặng lẻ lăn theo đời.
Nỗi buồn đâu phải của riêng tôi ?
tội tình chi tôi cứ ôm - lời lãi ?
Thả tự nhiên để nó tìm bến bãi
Bờ bên kia - anh có đón giữ giùm ?
Buồn chia thành hai nhánh sông trôi
nơi khúc rẻ ta ngoái đầu dừng bước.
Buồn và cô đơn - ngó nhau thổn thức
Mặc niệm một cuộc tình - buồn lẫn vào bóng đêm .
Mưa phố núi 13-12-2012
No comments:
Post a Comment