Showing posts with label thơ KG. Show all posts
Showing posts with label thơ KG. Show all posts

Sunday, February 5, 2012

Thơ Kiều Giang- Đà Lạt xuân và em

ĐÀ LẠT XUÂN VÀ EM
Hôm nay đi giữa Đà Lạt xuân
Anh nhớ Đà Lạt của chúng mình năm trước
Em thường nép vào huyền thoại nên anh sợ mất
Sợ mất em và mất cả Đà Lạt xuân

Đà Lạt cho anh màu áo trinh nguyên
Màu áo em - trong xanh huyền mắt nhớ
Anh bắt chước cành thông - hôn em trên đồi gió
Truyền hơi ấm cho nhau . Anh mắc nợ em rồi !

Đà Lạt những ngày anh thấy đơn côi
Những ngày không em trên ĐỒI CÙ rét
Hoa công viên, mùa xuân chưa nở hết
Nước hồ XUÂN HƯƠNG thao thức đến bao giờ ?

Anh gọi Đà Lạt xuân trong màu mắt em mơ
Và cứ ngỡ hồ TUYỀN LÂM trong mùa lễ Phật
Đà Lạt trong anh. Như em. Có bao giờ mất
Em ở trong đời , ngây ngất Đà Lạt xuân

                                               Kiều Giang


Thơ Kiều Giang - Chiều cuối năm




 
Tượng dài QUANG TRUNG NGUYỄN HUỆ ở Tây Sơn Bình Định


CHIỀU CUỐI NĂM


Chiều cuối năm
kiền khôn hội tụ về đây
Một khoảng lặng cũng lấp đầy tâm thức
Ở ngoài kia
cành mai vàng lung linh nắng rực
Trái đất này đâu là của riêng ai?

Chiều cuối năm
nhớ về thuở cha ông
Bốn ngàn năm
giống Tiên Rồng mở nước
Hỡi anh linh của những người đi trước
Đâu có tiếc máu xương
đổ xuống mảnh đất này

Chiều cuối năm ta vin bờ mây
Nhớ về những ngày hiển hách
Lý Thường Kiệt
lần đầu đọc tuyên ngôn độc lập
Hai Bà Trưng làm giặc Hán kinh hồn

Lũ quân Thanh chết chẳng mồ chôn
Chỉ có năm ngày đêm
Mà Nguyễn Huệ Quang Trung
đã ung dung cưỡi voi vào cửa Bắc
Hưng Đạo Vương ba lần đuổi giặc
Xác quân Nguyên nghẽn đặc sông Hồng

Chiều cuối năm
thắp ngọn lửa thiêng

Trong hồn dân tộc
Xin hôn lên từng tất đất
Quê hương 




***
Kiều Giang

( chiều 30 tết Nhâm Thìn )