Tuesday, September 18, 2012

Thơ Thâm Tâm

Vằng Vặc Muôn Thu
---Thơ Thâm Tâm ---

Tên thật là Nguyễn Tấn Trình ,sinh ngày 12 tháng 5 năm 1917 , Hải Dương ,Bắc Việt. Ông làm thơ rất nhiều thường đăng trên các tạp chí như Tiểu thuyết thứ bảy ,Tiểu thuyết thứ năm ,Ngày Nay nhưng không xuất bản thành sách.Thi nghiệp của ông có một giai thoại mà khách yêu thơ không thể không biết : đó là mối tình nửa hư nửa thực của ông và nữ thi sĩ T.T.KH , tác giả bài thơ Hai sắc hoa ti-gôn. Cho đến nay sau gần một thế kỷ ,vẫn không ai biết gì thêm về mối tình bí ẩn này.

Khi chiến tranh Pháp Việt bùng nổ ,cũng như nhiều thanh niên Việt Nam yêu nước khác.Nhà thơ Thâm Tâm tham gia cuộc kháng chiến dành độc lập cho quê hương. Khi đất nước chia đôi không ai nghe tin tức gì về nhà thơ này. Năm 1968 , trong bộ sách biên khảo Việt Nam thi nhân tiền chiến ,trong phần tiểu sử ,ông Nguyễn Tấn Long ghi rằng : có tin thi sĩ Thâm Tâm đã chết bên bờ sông Đuống. Thi ca Việt Nam đã mất đi một tiếng thơ nồng nàn cả về tình yêu lẫn tình non nước.


TỐNG BIỆT HÀNH

Đưa người ta không đưa sang sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
Bóng chiều không thắm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng
Ly khách ! Ly khách ! Con đường nhỏ
Chí lớn chưa về bàn tay không ,
Thì không bao giờ nói trở lại !
Ba năm mẹ già cũng đừng mong.

Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị hai chị cũng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ xót
Ta biết người buồn sáng hôm nay
Trời chưa mùa thu tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt ướt
Vo tròn thương tiếc chiếc khăn tay...

Người đi ! Ừ nhỉ ! Người đi thực !
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu cay.

Mây thu đầu núi gió lên trăng
Cơn lạnh chiều nao đổ bóng thầm
Ly khách ven trời nghe muốn khóc ,
Tiếng Đời xô động tiếng hờn căm.


NGẬM NGÙI CỐ SỰ

Lảo đảo năm năm lệ mấy hàng
Ngậm ngùi cố sự , bóng lưu quang
Cuối thu mưa nát lòng dâu bể
Ngày muộn chuông đau chuyện đá vàng.

Chán ngán nhân tình sầu ngất ngất
Già teo nhân thế , hận mang mang...
Hẹn cùng trời đất mòn xuôi ngược
Chí lớn không đầy nửa tấc gang.

trích tuần báo Sài Gòn Nhỏ - của chị Hoàng Dược Thảo
Little Sai Gon New of California

 

No comments:

Post a Comment