Wednesday, January 2, 2013

Thơ - Thân phận




Thân phận

Người mẹ trẻ thương con hơn tất cả
mái tóc xanh đành cắt bán cho người
cả những chiếc răng duyên xinh nhất
bán tấm thân đọa đày- chỉ giữ lại trái tim thôi !

Đứa bé thơ lớn lên không còn mẹ
chẳng còn ai thương mình , bé ôm giấc mơ rất đẹp.
Có mẹ - trong căn nhà ấm áp và con búp bê dấu yêu
Trong vòng tay dịu dàng bảo bọc...

Người đàn ông lạ lẫm - tấm lòng bao dung
từ cơ nhỡ hiểu thấu đời khốn khổ
sống dưới đáy cuộc đời - học được chữ vị tha.
Hai thế kỷ đã trôi qua mà khổ đau vẫn còn nguyên đó.

Áp bức bất công vẫn chạy quanh mọi xó
người nghèo càng nghèo hơn
tội lỗi vẫn chồng chất
bất hạnh vẫn kêu gào...
Thương thân phận con người sao cứ mãi lao đao !

Ngày đầu năm tìm cho mình niềm vui
tôi xem phim để rồi được khóc
khóc cho mình - khóc cho đời - khóc dùm cả phần anh !
Anh đang cười ? hay khóc cùng tôi đó.

Cách Mạng ? Ở nơi đâu cũng thế .
Hai thế kỷ cuộc đời - vẫn trôi nổi lầm than .

Mưa phố núi 2-1-2013



No comments:

Post a Comment