Cho dấu yêu xưa
Nếu không còn quê hương ?
Biết tìm đâu dĩ vãng, có lỡ làng như con diều đứt dây ?
Điệu dân ca không mượt mà lãng mạn
Em và tôi không gặp hôm nay.
Nếu lẫn lộn ngày giờ năm tháng ?
Trái tim không giục giã nhịp yêu.
Xuân quên hẹn - mùa đông còn ở mãi
nhân gian chìm trong bóng tối tịch liêu.
Nếu lời yêu xưa, tôi không thả trôi theo gió
Em còn gì mơ tưởng hôm nay ?
Tình riêng tôi vùi sâu vào nổi nhớ
Nên thiết tha cung đàn mỗi ngày.
Đừng thắc mắc em ơi !
đừng bận lòng chữ nếu .
Chỉ học cách yêu thôi
ta giàu có giữa đời.
Em hãy viết tiếp những vần thơ_ nồng nàn như hơi thở.
Tôi nắn nót cung đàn_dìu dặt dấu yêu xưa !
Mưa phố núi 20-1-2013
ReplyDeleteCÓ CÒN MỘT QUÊ HƯƠNG ?
Có thể tôi may mắn hơn Người
Khi còn một quê hương trú ngụ
Nhưng Người ơi - quê hương mình giờ đang hội tụ
Những lũ người, lừa lọc điêu ngoa
Ngỡ khi qua rồi một cuộc can qua
Hạnh phúc bình yên đời qua trang mới
Ai biết rằng bắt đầu đêm với
Những lầm than lừa dối tình người
Trên quê hương, có lúc tôi cũng ráng nở nụ cười.
Lắng nghe điệu dân ca ba miền lãng mạn
Nhưng tự do gần như đã cạn
Nhân gian chìm trong nạn âu lo
Áo cơm hai bữa cầu no.
Hảo huyền nổi lo chồng chất.
Người ra đi trên bao con thuyền chất ngất
Kẻ mất người còn, bầm thắt ruột gan
Đời giống như một giấc phù tang.
Người lang thang, quê hương như đang mất.
Tôi có quê hương, song dường như đem cất.
Tận sâu đáy lòng, khi mất tự do.
Trong ngày tháng âu lo.
Tự nhũ mình, lấy dấu yêu để sống.
Với trái tim lạnh cóng.
Tình Người xin đốt nóng hồn tôi.
Thuydu
Mpn vừa post bài Nắng ru tặng Trần Thụy Du
ReplyDeleteMưa Phố Núi ơi, bây giờ em ở đâu, Em có khỏe không. Em hãy liên lạc lại với anh. Anh muốn gặp lại em. Anh cầu nguyện cho em an lành hạnh phúc.
ReplyDelete