Những con đường Pleiku
Pleiku phố cao mùa lạnh giá
Những ngọn gió mơn man đôi má
Em nhặt nổi buồn mảnh vá mồ côi
Những con đường không ngừng trôi
Mút mắt nhìn dốc sâu hun hút
Như cuộc đời Tôi – Em có lúc
Rất gần nhưng rồi lại rất xa
Những con đường ta đã đi qua
Tôi nhặt nổi buồn trong Em để lại
Dấu chân mùa qua…hay bởi tại
Không còn thấy Em ở lại suối nguồn
Pleiku với những mảng mây buồn
Thị trấn không Em mưa hoài không dứt
Ly cà phê với giọt rơi đêm thức
Còn lại gì không ? tức tưởi chờ mong
Đêm Cali có chút nhớ gì không ?
Nụ hôn trinh nguyên Người hong xưa cũ
Tôi vẫn chờ giọt cà phê nhỏ đủ
Hạt tình Em vẫn chưa cũ bao giờ.
Pleiku với những con dốc đợi chờ.
Mịt mờ sương giăng buổi mai đông giá
Kỹ niệm nào còn in trên phiến đá.
Em bao giờ về phố xá Pleiku ?
-Thuydu-
No comments:
Post a Comment