Sunday, August 26, 2012

Thơ -ĐÔI MẮT BUỒN PHỐ NÚI

ĐÔI MẮT BUỒN PHỐ NÚI
(Thương tặng đệ tử)

Em mang đôi mắt kính sương mù
Gợi mùa thu đi hoang nơi cao nguyên tĩnh lặng
Nếu trăng về một đêm nơi rừng vắng
Hãy cho mây tình tự những lời ru

Anh mải miết tìm em nơi rừng Xà Nu
Dáng cao vút như thông buồn Đà Lạt
Vẳng trong đêm bản tình ca suối hát
Lại thương nhiều vùng đất lạ Tây Nguyên

Em bây giờ cái tên vẫn trinh nguyên
Vẫn thật buồn mang suối nguồn lãng mạn
Mưa phố núi vẫn còn nguyên bóng dáng
Đất đỏ bây giờ có còn lấm gót chân son
Thu KonTum lại nhớ nắng Sài Gòn
Kỉ niệm hoa niên của một thời trung học

nguyenngoat 8-24-2012





* Cám ơn chân tình của sư phụ

Mù u

Kỷ niệm nào còn mãi trong nhau
Từng mùa thu lặng lẽ qua đầu.
Xa vạn nẻo trái tim vẫn hát
Người ru người - nắng đợi mưa ngâu.

Càng xa cách men nồng dậy thắm,
Cũ nét tình chữ nghĩa bền lâu .
Lời thầy dạy trước sau vẫn nhớ,
Áo mặc em ơi chớ qua đầu !

Ngày lấy chồng em mang theo hồi môn,
Chồng thư anh ủ sương mù Đà Lạt...
Hát ru con bằng câu xưa anh hát...
Ý tứ nồng nàn vọng mãi ngàn sau.

À ơi , nỗi nhớ về đâu ?
Đêm trăng tĩnh lặng -dàu dàu lời ru.
Cũ chưa chiếc áo mùa thu ?
Đông chưa qua ngõ- mù u rã hồn .

Ai đem xác bướm đi chôn ?

mưa phố núi 24-8-2012


ĐỒNG VỌNG LỜI RU

Em đem xác bướm đi chôn
Là quên một kiếp trọn hồn thương đau
Vàng thu lá đã ngã màu
Còn gì đâu để nhớ nhau trong đời

Suơng buồn phố núi
Rơi...
Rơi...
Trái mù u
Giữa điệu ru diệu thường

Từ ngày nhạt
phấn phai hương
Là ngày tôi biết đau thương trong đời
Ru em tình khúc xa vời
Rừng xưa đã khép lá đời úa phai

Cho nhau chỉ tháng năm dài
Cho nhau thi tứ trong bài thơ xưa
Chiều nay
Phố núi có mưa
Để người năm cũ tiễn đưa chính mình

nguyenngoat 25-8-2012
 

No comments:

Post a Comment