Thư cho nổi nhớ từ Sài Gòn
Bé thương nhớ !
Cuộc sống quá tươi đẹp , anh nhìn mọi người thấy ai cũng đáng mến . Điều đó thật kỳ diệu ! Thời gian đen tối vừa qua có lúc anh tưởng mình có thể chết đi được . Nhiều đêm dù rất khuya anh trằn trọc không sao ngủ được , bao kỷ niệm của chúng mình dồn dập trở về bóp nghẹt trái tim anh , tưởng chừng bé vẫn còn quanh đây bé ơi ! Đừng làm anh thất vọng nữa nhé , chỉ còn 4 tháng nữa là anh ôm bé trong vòng tay rồi . Ôi ! Anh yêu bé biết bao ...cuộc sống của anh trước mắt chỉ là bé , cho bé và vì bé . Không lựa chọn , không áy náy ,không trở lực nào ngăn cản được anh . Bé sẻ là cả cuộc đời anh , bây giờ và mãi mãi ...Anh sẻ không ngốc nữa , sẻ làm mọi điều , bất cứ điều gì để chuộc mọi lỗi lầm . Anh yêu bé vô cùng bé có tin không ?
Sài Gòn đã bắt đầu những cơn mưa đầu mùa , làm anh nhớ quá những ngày ra vô nhà bé . Những lúc hai đứa mê mãi với mưa đêm Sài Gòn . Bé nghịch quá cứ bắt anh đội áo mưa chở bé ra tận cầu Sài Gòn , xa lộ Biên Hoà . Bé xúi anh nhấn hết ga ,núp sau lưng anh ấm cúng thế còn cười ha hả ...Anh phải chịu hứng những cơn mưa rát cả mặt , mờ cả mắt . Thỉnh thoảng bé còn cao hứng vịn vai anh đứng dậy làm mô tô bay . Trời ơi lúc đó anh thiệt mất tiêu hồn phách , cứ lo nhỡ bé rớt xuống đường ...Sao bé nghịch thế ?
Tối về con hẽm nhà bé phải dắt xe lội bì bõm ...Nước lên ngập nữa bánh xe chết bugi ...Tắt máy .
Bước vào nhà người bé ướt như con chuột lột , bị mẹ mắng xối xả ... Anh run quá chuồn êm ...Giờ nghĩ lại sao thấy mình hèn thế ? nhỡ bé bị đòn thì tội chưa ?
Mưa Sài Gòn có thấm thám gì so với Pleiku mình hả bé ? Mưa Pleiku có khi một tuần liền không dứt . Nhớ mùa hè năm nào ...
Anh đang bận túi bụi với công việc ở vườn ươm trên viện nghiên cứu Đà Lạt bỗng dưng nhận điện tín bất ngờ của bé " Em đang ở Pleiku với ngoại nè , hai tuần nữa . " Thế là cả buổi chiều anh cứ như thằng lên cơn . Cây canhkina vừa mới ra chồi lá , ngắm vườn ươm của riêng mình , trên lô đất mang tên bé đó . Bé lúc nào cũng thích chơi rượt bắt với anh , anh mà không thu xếp dọt về Pleiku để tóm cho được bé . Bé lại theo bạn bè lội xuống Quy Nhơn hay Nha Trang thì anh biết ngõ nào mà tìm . Nhiều lúc giận bé cành xương hông .
Trời Pleiku đang mưa tầm tả mà bé cứ đòi ra đồi thông . Ông Bà không cho , anh phải nói dối là chở bé xuống phố ăn bún bò Huế . Ra tới đồi thông mưa mịt mờ trời đất chẳng biết hướng nào mà đi , đi lạc lung tung anh cứ lo là xe hết xăng giữa đường . Anh lo muốn chết sao bé cứ cười hihi . Bé còn hỏi anh có dám ở lại qua đêm trong buôn thượng không ? Đặc biệt người dân tộc rất hiếu khách , đêm đến họ sẽ đốt lửa nhà sàn , rồi các cô xinh đẹp nhất ra tiếp đãi anh và xin được " bắt cái nước chút chút " với vị khách nam nhi từ miền xuôi ...
Bữa đó anh cứ tròn mắt ngạc nhiên khi thấy bé nói tiếng dân tộc để hỏi đường . Rồi còn theo bé vào nhà họ xin nước uống , khoai nướng .
Bé cứ cho anh đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác , rồi còn mắng yêu anh " Bị vì em là con gái phố núi chính tông ba đời , hổng phải như anh cái chàng Bắc kỳ di cư ...ở trọ . "
Em đã xa anh xa cả những cơn mưa ký ức . Mưa rào Pleiku , mưa bay Sài Gòn rồi mưa phùn Đà Lạt ...những cơn mưa cũng bất chợt như em , cũng ẩn hiện như em chợt đến chợt đi vội vả . Còn những cơn mưa Cali của em có chợt quen chợt lạ , có gợi chút gì về anh và phố núi thân yêu . Sài Gòn rất buồn khi không còn em , chỉ có nổi nhớ cứ chờn vờn trong tâm trí . Đã có lúc anh muốn rời thành phố đi đâu đó nhưng không thể , vì chính ở đây , nơi đã vun đắp cho tình yêu của mình . Và cũng chính nơi này đã chứng kiến bao hạnh phúc , bao khổ đau , đắng cay ngọt ngào của anh và bé ...
Bé thương yêu ơi ! Anh yêu bé hơn hôm qua , như hôm nay và thua cả ngày mai . Đàn bà thiếu gì , nhưng trái tim anh chỉ có bé , duy nhất em thôi , sao vẫn không tin anh nhỉ ? Hôn em ngàn lần , mọi tọa độ . Hôn cả cơn mưa !
Adam H. - Sài Gòn tháng tư 19...
Xin mời các bạn nghe bản nhạc mới từ thơ Mưa phố núi - XIN BẤM VÀO LINK DẪN
THEO MƯA VỀ PHỐ
http://www.youtube.com/watch?v=dDhwk2AJPwQ&feature=player_embedded
Adam H. gởi Eva S.
Bé thương nhớ !
Cuộc sống quá tươi đẹp , anh nhìn mọi người thấy ai cũng đáng mến . Điều đó thật kỳ diệu ! Thời gian đen tối vừa qua có lúc anh tưởng mình có thể chết đi được . Nhiều đêm dù rất khuya anh trằn trọc không sao ngủ được , bao kỷ niệm của chúng mình dồn dập trở về bóp nghẹt trái tim anh , tưởng chừng bé vẫn còn quanh đây bé ơi ! Đừng làm anh thất vọng nữa nhé , chỉ còn 4 tháng nữa là anh ôm bé trong vòng tay rồi . Ôi ! Anh yêu bé biết bao ...cuộc sống của anh trước mắt chỉ là bé , cho bé và vì bé . Không lựa chọn , không áy náy ,không trở lực nào ngăn cản được anh . Bé sẻ là cả cuộc đời anh , bây giờ và mãi mãi ...Anh sẻ không ngốc nữa , sẻ làm mọi điều , bất cứ điều gì để chuộc mọi lỗi lầm . Anh yêu bé vô cùng bé có tin không ?
Sài Gòn đã bắt đầu những cơn mưa đầu mùa , làm anh nhớ quá những ngày ra vô nhà bé . Những lúc hai đứa mê mãi với mưa đêm Sài Gòn . Bé nghịch quá cứ bắt anh đội áo mưa chở bé ra tận cầu Sài Gòn , xa lộ Biên Hoà . Bé xúi anh nhấn hết ga ,núp sau lưng anh ấm cúng thế còn cười ha hả ...Anh phải chịu hứng những cơn mưa rát cả mặt , mờ cả mắt . Thỉnh thoảng bé còn cao hứng vịn vai anh đứng dậy làm mô tô bay . Trời ơi lúc đó anh thiệt mất tiêu hồn phách , cứ lo nhỡ bé rớt xuống đường ...Sao bé nghịch thế ?
Tối về con hẽm nhà bé phải dắt xe lội bì bõm ...Nước lên ngập nữa bánh xe chết bugi ...Tắt máy .
Bước vào nhà người bé ướt như con chuột lột , bị mẹ mắng xối xả ... Anh run quá chuồn êm ...Giờ nghĩ lại sao thấy mình hèn thế ? nhỡ bé bị đòn thì tội chưa ?
Mưa Sài Gòn có thấm thám gì so với Pleiku mình hả bé ? Mưa Pleiku có khi một tuần liền không dứt . Nhớ mùa hè năm nào ...
Anh đang bận túi bụi với công việc ở vườn ươm trên viện nghiên cứu Đà Lạt bỗng dưng nhận điện tín bất ngờ của bé " Em đang ở Pleiku với ngoại nè , hai tuần nữa . " Thế là cả buổi chiều anh cứ như thằng lên cơn . Cây canhkina vừa mới ra chồi lá , ngắm vườn ươm của riêng mình , trên lô đất mang tên bé đó . Bé lúc nào cũng thích chơi rượt bắt với anh , anh mà không thu xếp dọt về Pleiku để tóm cho được bé . Bé lại theo bạn bè lội xuống Quy Nhơn hay Nha Trang thì anh biết ngõ nào mà tìm . Nhiều lúc giận bé cành xương hông .
Trời Pleiku đang mưa tầm tả mà bé cứ đòi ra đồi thông . Ông Bà không cho , anh phải nói dối là chở bé xuống phố ăn bún bò Huế . Ra tới đồi thông mưa mịt mờ trời đất chẳng biết hướng nào mà đi , đi lạc lung tung anh cứ lo là xe hết xăng giữa đường . Anh lo muốn chết sao bé cứ cười hihi . Bé còn hỏi anh có dám ở lại qua đêm trong buôn thượng không ? Đặc biệt người dân tộc rất hiếu khách , đêm đến họ sẽ đốt lửa nhà sàn , rồi các cô xinh đẹp nhất ra tiếp đãi anh và xin được " bắt cái nước chút chút " với vị khách nam nhi từ miền xuôi ...
Bữa đó anh cứ tròn mắt ngạc nhiên khi thấy bé nói tiếng dân tộc để hỏi đường . Rồi còn theo bé vào nhà họ xin nước uống , khoai nướng .
Bé cứ cho anh đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác , rồi còn mắng yêu anh " Bị vì em là con gái phố núi chính tông ba đời , hổng phải như anh cái chàng Bắc kỳ di cư ...ở trọ . "
Em đã xa anh xa cả những cơn mưa ký ức . Mưa rào Pleiku , mưa bay Sài Gòn rồi mưa phùn Đà Lạt ...những cơn mưa cũng bất chợt như em , cũng ẩn hiện như em chợt đến chợt đi vội vả . Còn những cơn mưa Cali của em có chợt quen chợt lạ , có gợi chút gì về anh và phố núi thân yêu . Sài Gòn rất buồn khi không còn em , chỉ có nổi nhớ cứ chờn vờn trong tâm trí . Đã có lúc anh muốn rời thành phố đi đâu đó nhưng không thể , vì chính ở đây , nơi đã vun đắp cho tình yêu của mình . Và cũng chính nơi này đã chứng kiến bao hạnh phúc , bao khổ đau , đắng cay ngọt ngào của anh và bé ...
Bé thương yêu ơi ! Anh yêu bé hơn hôm qua , như hôm nay và thua cả ngày mai . Đàn bà thiếu gì , nhưng trái tim anh chỉ có bé , duy nhất em thôi , sao vẫn không tin anh nhỉ ? Hôn em ngàn lần , mọi tọa độ . Hôn cả cơn mưa !
Adam H. - Sài Gòn tháng tư 19...
Xin mời các bạn nghe bản nhạc mới từ thơ Mưa phố núi - XIN BẤM VÀO LINK DẪN
THEO MƯA VỀ PHỐ
http://www.youtube.com/watch?v=dDhwk2AJPwQ&feature=player_embedded
No comments:
Post a Comment