Trăng khuyết
Tôi đi tìm nữa ánh trăng
vàng rơi sóng sánh hoa đăng hôm nào
Một bàn tay với chiêm bao
Một bàn tay níu khát khao một thời
Câu lục xa...vẫn vọng rơi !
Câu bát hoài nhớ - rã rời tìm nhau
Nữa vầng trăng khuất nơi đâu ?
Nữa in đáy nước- lặn sâu tròng trành
Chữ tình sao quá mong manh
Thì thôi chữ nghĩa ta dành tặng nhau
Một đời lặn ngụp bể dâu
Nữa vầng trăng khuyết khoét sâu đợi chờ
Hồn tôi trọ ánh trăng mơ
Ngóng người viễn xứ - mịt mờ chân mây
Đêm nay trăng khuyết nét mày
Nữa vào mây ẩn - nữa say ánh tình.
Mưa phố núi 8-11-2012
Nửa vầng trăng, nửa ánh nhìn
ReplyDeleteTôi đi tìm lại chính mình thuở xưa
Chiêm bao hoài nhớ đêm mưa
Vọng rơi câu lục thuở chưa xa người
Còn chăng nguyên vẹn môi cười
Vàng rơi sợi nắng nhẹ lười mơn mang
Tìm nhau đêm gọi giấc hoang
Tròng trành ngụp lặn đông sang xuân về
Khát khao níu lấy tràn trề.
Đợi chờ trăng khuyết não nề thâu canh
Chân mây viễn xứ mong manh
Một đời ngụp lặn bể xanh nghìn trùng
Trao nhau ngữ vận tận cùng
Ánh tình nửa ẩn vào vùng ngất ngây
Hội nhau trăng khuyết đêm nay
Cùng say chữ nghĩa thơ vay trả đời
Bài họa này tuyệt lắm, tròn đầy ý tứ , câu chữ hòa nhập. TTD để ý lỗi chính tả xíu nghen(câu 6 - nhẹ lời mơn man ?) mỗi bài thơ như những đứa con tinh thần của mình, phải có tên tựa. Vì không biết TranThuyDu là đàn ông hay đàn bà ? Lớn - Nhỏ ? Nên không biết xưng hô sao nữa. Vui hén !
ReplyDeleteHic hic. Đọc thơ MPN cảm và họa lại ngay nên rơi lổi..thứ tha cho. Là ông già sinh 1952 ( Nhâm Thìn ). Nếu MPN lớn hơn cứ xưng chị; còn nhỏ hơn thì gọi bạn được rồi.
ReplyDeleteChúc vui