Làm thơ
Làm thơ như dệt lụa
óng ả - trộn sắc màu.
Hồn mỗi người mỗi vẻ
chẳng thể vay mượn đâu.
Làm thơ bí kíp nấu ăn
chiên - xào - kho -xổi - trộn -lăn.
Mặn ngọt - chua cay - thơm đắng
nổi lòng riêng rẻ - thi nhân.
Làm thơ giải tỏa ưu phiền,
cất giấu những nổi niềm riêng.
Mượn thơ thả hồn bay bổng
làm người hót được tiếng chim.
Làm thơ mà rình mò
quặn nhau lời chát chúa
ý thơ nặng như búa
Thi sĩ hay thợ nề ?
Làm thơ mà cứ khen chê
xỏ xiên - mỉa mai - khích bác.
Chỉ là những kẻ khoác lác
đáng buồn mượn áo thi nhân.
Hãy làm thơ bằng cõi tâm
Thả lời tự nhiên trôi nổi
để buồn vui trôi thành suối
Bốn bể chạm mặt tao nhân.
Tôi chọn nét ân cần
phong cách chân thật nhất
dẫu chịu nhiều thua thiệt,
ấy mà lòng cứ vui...
Thỉnh thoảng khóc...lại cười.
vẫn tôi - muôn đời kiếp.
Kệ thị phi - thương ghét
Tráo trở vốn sự đời.
Mưa phố núi 20-11-2012
Làm thơ như dệt lụa
óng ả - trộn sắc màu.
Hồn mỗi người mỗi vẻ
chẳng thể vay mượn đâu.
Làm thơ bí kíp nấu ăn
chiên - xào - kho -xổi - trộn -lăn.
Mặn ngọt - chua cay - thơm đắng
nổi lòng riêng rẻ - thi nhân.
Làm thơ giải tỏa ưu phiền,
cất giấu những nổi niềm riêng.
Mượn thơ thả hồn bay bổng
làm người hót được tiếng chim.
Làm thơ mà rình mò
quặn nhau lời chát chúa
ý thơ nặng như búa
Thi sĩ hay thợ nề ?
Làm thơ mà cứ khen chê
xỏ xiên - mỉa mai - khích bác.
Chỉ là những kẻ khoác lác
đáng buồn mượn áo thi nhân.
Hãy làm thơ bằng cõi tâm
Thả lời tự nhiên trôi nổi
để buồn vui trôi thành suối
Bốn bể chạm mặt tao nhân.
Tôi chọn nét ân cần
phong cách chân thật nhất
dẫu chịu nhiều thua thiệt,
ấy mà lòng cứ vui...
Thỉnh thoảng khóc...lại cười.
vẫn tôi - muôn đời kiếp.
Kệ thị phi - thương ghét
Tráo trở vốn sự đời.
Mưa phố núi 20-11-2012
Hữu Tình
Gió không bạc bẻo vậy đâu
trông ngoài tưởng vậy lệ sâu đáy lòng
Bởi người quân tử phong trần
thi nhân vốn sẵn dấn thân đa tình
Xưa nay dẫu gió bẹo hình
vẫn luôn ý tứ nhã tình cùng mưa
Đêm đông lặng gió sao thưa
Trời bày giông tố gió mưa lạnh lùng
Thi nhân gác bút tĩnh lòng
qua cơn bảo tuyết bừng hồng lửa thơ
Ngọn gió ấy chẳng ngu ngơ
Biết mình - biết phận. Đâu thơ - đâu đời.
Phải là ngọn gió trời ơi !
mà đem giăng thả giữa đời ngạo phong.
Gió - mưa nghiệp dĩ long đong
đa tình thi tứ , trắng trong giữa đời.
Chúng ta - thi sĩ người ơi !
Mưa phố núi 18-12-2011
Gió không bạc bẻo vậy đâu
trông ngoài tưởng vậy lệ sâu đáy lòng
Bởi người quân tử phong trần
thi nhân vốn sẵn dấn thân đa tình
Xưa nay dẫu gió bẹo hình
vẫn luôn ý tứ nhã tình cùng mưa
Đêm đông lặng gió sao thưa
Trời bày giông tố gió mưa lạnh lùng
Thi nhân gác bút tĩnh lòng
qua cơn bảo tuyết bừng hồng lửa thơ
Ngọn gió ấy chẳng ngu ngơ
Biết mình - biết phận. Đâu thơ - đâu đời.
Phải là ngọn gió trời ơi !
mà đem giăng thả giữa đời ngạo phong.
Gió - mưa nghiệp dĩ long đong
đa tình thi tứ , trắng trong giữa đời.
Chúng ta - thi sĩ người ơi !
Mưa phố núi 18-12-2011
No comments:
Post a Comment