Saturday, July 21, 2012

Thơ * BNN* - Người đãi cát tìm vàng


Người đãi cát tìm vàng
 
"Ánh sao chiều sóng sánh một dòng thương"
Em đã viết cho ai vần thơ ấy?
Mà chẳng hiểu sao lòng tôi xao xuyến vậy,
Xao xuyến ánh sao trời, xao xuyến cả hoàng hôn

Tôi chao nghiêng, nghiêng mãi cánh thơ buồn,
Như người đãi cát tìm vàng chao nghiêng máng đãi
Sóng sánh ánh vàng-ánh sao rơi vãi
Tôi kết thành chùm thành chuỗi nhớ chuỗi thương

Dòng thương nước chảy mênh mang,
Lạc Em từ thuở hồng hoang đến giờ!
Bến Thương - Bến Nhớ - Bến Chờ,
Lang thang, như một gã khờ, lang thang...

Người ta đãi cát tìm vàng,
Thành vòng thành nhẫn điểm trang cho đời.
Dòng thương bên lở bên bồi,
Tôi đem đãi cả đất trời! - tìm Em

Xưa Hoàng tử đem kiệu vàng đến rước Lọ Lem,
Người đãi cát tìm vàng không có tên trong cổ tích,
Chỉ mãi lang thang trong cõi đời vô định,
Dòng nước chiều trôi nổi trái tim đau

Tu đến kiếp nào ta mới là nhau?
Ánh mắt Em, ánh sao chiều sóng sánh,
Dòng thương ấy tôi vẫn tìm vô vọng
Một chấm vàng trong muôn vạn cát bồi...

Kontum, 1992
 * BNN *

No comments:

Post a Comment