Saturday, July 21, 2012

thơ BNN - Khúc độc hành


Khúc độc hành


Tên lãng du dằn bước trong đêm lạnh,
gió từng hồi băng giá khắp châu thân .
Cuối trời xa một vệt sáng âm thầm ,
là nắng ấm, hay chỉ là ảo mộng?

Từ thuở mới bước chân vào cuộc sống,
mang yêu thương đi suốt đoạn đường đời .
Lá thay màu niềm tin vẫn xa xôi .
Hành trang đó là buồn thương chất ngất .




Quá xa rồi , còn chút gì vương vấn ?
Trong tim người xin giữ vẹn ân sâu .
Dù tình yêu có mãi mãi chìm sâu
Như hạt cát trong muôn ngàn hạt cát

Đời cứ vậy trôi dần theo năm tháng,
heo hắt buồn như tiếng lá khô rơi
Bóng hình ai như ảo ảnh xa vời...
Theo ta mãi đến cuối trời phiêu lãng .

Rồi bỗng chốc hạt khô từ dĩ vãng ,
chợt nảy mầm soi thủng trái tim đau .
Máu đỏ tưới cho hoa nở thắm màu !
Cười ngạo nghễ giữa nhân gian hiu quạnh .

Tên lãng du vẫn bước trong đêm lạnh...

Sydney 7-2012
BNN

1 comment:

  1. Rồi bỗng chốc hạt khô từ dĩ vãng ,
    chợt nảy mầm soi thủng trái tim đau .

    Trái tim đau đã không còn lặng yên được nữa. Đành vậy thôi, ta sống thực với lòng mình...

    ReplyDelete