Saturday, May 19, 2012

thơ -HOÀNG HÔN ...VẮNG

HOÀNG HÔN ...VẮNG

Biển chiều nay vắng người se se lạnh .
Gió từng cơn vật vả vờn tóc mây .
Chiếc áo khoác mong manh không ấm nổi .
Trút ưu phiền theo hương gió biển khơi .

Biển vắng quá người ta đâu rồi nhỉ ?
Từng đàn chim chao lượn tìm mồi .
Và mỗi tôi lang thang trên biển vắng .
Để tìm về một ký ức xa xôi ...

Biển ồn ào vỗ bọt tung trắng xóa !
Đàn Hải Âu chao cánh nghiêng qua .
Hương biển mặn môi tôi ,hay nước mắt ?
Khóc một người vừa chạy trốn tim ta.

Nhớ một ngày chúng ta cùng tắm biển,
Nhặt vỏ sò Anh mua trái tim tôi .
Cười khúc khích tôi bảo tim không bán .
Chỉ để dành riêng tặng một người thôi .

Chiều đang xuống nghe lòng mình trống vắng !
Trong ánh chiều tàn ,Anh đã ghé môi hôn .
Môi bạo dạn tìm làn môi nhút nhát .
Hơi thở dồn làm choáng ngộp thơ ngây ...

Chưa yêu ai như yêu Anh đâu nhé !
Chưa hề hôn như cái kiểu Anh hôn ...
Chúng ta đang già ,biển còn mãi trẻ ,
Vẫn ôm đồm như tính cách Anh tôi .

Bất chợt , đôi tình nhân không còn trẻ !
Dựa vai nhau cùng ngắm ánh chiều rơi .
Hoàng hôn buông trên mái tóc hai người .
Đầu điểm bạc không phai lời hẹn ước .

Chiều nhạt dần , mặt trời lăn xuống biển .
Lũ chim trời hối hả trốn về đâu ?
Màn đêm phủ nhuộm bầu trời sắc thắm .
Ánh sao hôm vừa mới nhú trên cao .

Đôi nhân tình lặng lẽ rời vai nhau .
"Mai gặp nhé ! anh yêu "- "Ừ ! mai gặp "
Và như thế , hai người về hai ngã .
Không nhiều lời , không cả một nụ hôn !




No comments:

Post a Comment