Tuesday, December 20, 2011

Thơ - Mùa giáng sinh xưa

Mưa Phố Núi xin kính chúc bạn đọc cùng các thi hữu một mùa Giáng sinh an lành -hạnh phúc với gia quyến ! NOEL 2011



GIÁNG SINH XƯA
Giáng sinh ấy em cùng anh chung bước
Xa lắm rồi mộng ước chắc ngủ quên .
Thuở đôi mươi cứ ngỡ mãi tình bền
Tiếng chuông thánh đổ rền từng hồi vọng .

Ai biết trước cuộc đời như giấc mộng
Thoảng vào hồn nhẹ bổng thoảng lại xa
Ngỡ ngày xưa vẫn cứ mãi trong ta ,
Dẫu hạnh phúc đã qua em nhớ mãi .

Từng con phố nghẽn đông người qua lại
Anh phập phồng ái ngại lạc người yêu .
Em xinh tươi chiếc áo đỏ yêu kiều .
Anh thương sắc tim yêu màu rực lửa .

Lòng chan chứa ngập tràn tình muôn thuở
Nụ hôn đầu cứ ngỡ ngọt bờ môi ,
Vồ vập hôn đắm đuối nụ đầu đời .
Môi tứa máu ! quê thôi . Chao là ngượng

Nếu gặp lại ,anh ơi tình còn mượn ?
Thêm một lần thử được nụ hôn sâu .
Chúa Ba Ngôi có thấy cũng lắc đầu ,
Tha chúng nó lần sau đừng tái phạm .

---muaphonui---

 

2 comments:

  1. Xin em chỉnh câu đầu khổ cuối:
    NẾU GẶP LẠI, ANH ƠI! TÌNH CHẲNG MUỘN
    Anh cảm tác từ bài thơ của em:
    GIÁNG SINH NĂM NAY

    Chuông thánh đường còn ngân hồn trinh nữ
    Giáng sinh xưa - tình có cũ không người?
    Anh một mình nghe từng giọt thánh rơi
    Trôi chầm chậm vào trong hồn buốt giá

    Không có em con đường câm ! Nỗi nhớ
    Sài Gòn chiều đang vụn vỡ trong tim
    Anh chiu chắt những gì em đã gửi
    Câu kinh buồn còn vọng mãi trong anh

    Giữa thánh đường anh nén nỗi đau
    Em thánh thiện chìm sâu trong mắt Chúa
    Lời em xưa - bây giờ anh còn giữ:
    Tiếng Mẹ MARIA hiện giữa tiếng kinh cầu

    Noel xưa máu ứa bờ môi hôn
    Em ôm siết dỗi hờn - vòng tay nhỏ
    Anh chết lặng hương yêu tràn nhịp thuở
    Nên để môi người rơi nhẹ vào hồn anh

    NOEL năm nay, con đường anh đi qua
    Nước mắt Chúa nhạt nhoà mùa yêu cũ?
    Vòng tay ấy bây giờ đâu còn nữa
    Bờ môi nào còn thắp lửa giữa hồn anh!

    ReplyDelete
  2. Cảm ơn bài họa tuyệt vời của anh Nguyễn .Em vẫn tự cho mình rất đa tình ,vẫn xin bái phục anh làm sư phụ .Riêng với đề nghị của "giáo sư " ,trò xin được phép giữ nguyên gốc .
    Người con gái ấy đã lấy chồng .Trong một phút yếu lòng giữa thánh đường ,nàng nhớ đến người xưa và mơ ước ...nên em dùng chữ mượn .Trên nguyên tắc nàng không có ý nối lại tình xưa ...
    Thông cảm cho nàng ,Anh nhé !

    ReplyDelete