TAN VÀO TUYẾT
Gió quất từng cơn giăng bảo tuyết,
Thành phố nhòa mịt mù .
Nhịp gió hú rền trong đêm vắng ,
Cõi lòng sao hoang vu .
Tuyết phủ trắng ngập mờ muôn lối ...
Ánh mắt buồn chơi vơi ...
Lạnh đông ngấm sâu vào tận phổi ,
Bâng khuâng hồn rã rời .
Ai đã từng sống nơi tuyết phủ ?
Mới thấu nổi lạnh đời .
Nếu đã từng lạc trong đêm tối
Chấp nhận nổi đơn côi .
Tuyết rất đẹp trong mắt yêu đời ,
Trăng trắng bông tuyết rơi ...
Mưa tuyết thả từ bi hỉ xã ,
Lòng nhẹ nhỏm buông lơi .
Hoa băng giá nguyên sơ trinh bạch
Trắng xóa ánh rạng ngời .
Đêm giáng sinh ngắm trời rơi tuyết ,
Thả dòng đời tự trôi .
Ai đã từng đi qua chốn vắng ?
Mến vẻ đẹp thị thành .
Ai dám trèo lên trên đỉnh núi ,
Khát thèm bầu trời xanh .
Nếu có lúc hồn ta mất hướng ,
Hãy ngắm ánh mặt trời .
Những lúc lòng hoang vu bảo tuyết ,
Thả mình như tuyết rơi .
Tuyết đẹp nhất khi tôi chưa thấy !
Tưởng tượng đẹp ý thơ .
Ước ao được ăn từng cụm tuyết ,
Như ăn kem của trời .
Đi giữa tâm bảo tuyết , ngẫm đời ...
Đôi chân ngập sâu xuống ...
Tuyết tan lạnh đầu môi , mỉm cười ...
Bước chân hụt hẫng - tôi !
Vốc cụm tuyết lạnh xoa trên mặt
Rửa sạch bụi thời gian .
Từng vốc lớn thả trôi trên tóc ...
Tan giùm tôi lỡ làng ...
---muaphonui---