Có phải bình
thường ?
Có chút gì đó không bình thường ,
Từ những điều ngông cuồng anh viết.
Có điều gì đó như phẫn uất...
Trút dỗi hờn , cay đắng , chua ngoa.
Người chẳng phải ta sao hiểu ta ?
Đâu còn trẻ con ôm mắt nai ngơ ngác.
Giữ lòng bình yên , tâm phát sáng tỏa ngời.
Dẫu có thể một ngày ngọc nát tả tơi...
Có chút gì đó không bình thường ,
Từ những điều ngông cuồng anh viết.
Có điều gì đó như phẫn uất...
Trút dỗi hờn , cay đắng , chua ngoa.
Người chẳng phải ta sao hiểu ta ?
Đâu còn trẻ con ôm mắt nai ngơ ngác.
Giữ lòng bình yên , tâm phát sáng tỏa ngời.
Dẫu có thể một ngày ngọc nát tả tơi...
Khi cuộc sống vẫn bình thường dòng chảy.
Tôi có bình thường không , sao lạc lỏng thế này ?
Hay tôi chẳng bình thường như tự tôi vẫn nghĩ.
Là quái nhân kỳ dị , ẩn chốn người.
Tuổi chồng chất càng thấy mình bỡ ngỡ...
Xa lạ riêng mình quanh bóng tối cô đơn.
Tham - sân - si , tam độc ai cũng hiểu.
Mỹ - thiện - chân , thêm chữ nhẫn vào đời.
Đã mấy ai trên đời người hiểu được ?
Để vẫn sống bình thường không cảm nhận lẻ loi.
Mưa phố núi
No comments:
Post a Comment