Tuesday, August 21, 2012

Thơ - NGỠ

NÀNG

Cây si anh cắm trước nhà nàng
Thả mối tơ sầu rối ngổn ngang
Bé bỏng thơ ngây cưng chửa hiểu
Vì đâu có kẻ dại ngang tàng
Mê nàng hãy cứ chờ thêm nhé
Bé bỏng mà ngoan nhất phố , vàng !
Mắt biếc môi xinh chao, ối kẻ.
Ngày đêm tơ tưởng nụ hôn hoang.

mưa phố núi



Trót



Đã trót ôm tình ảo mộng say
Vì ai ? chẳng phải một hình hài.
Hình như có sợi tơ vương vấn
Gậm nhấm tim ta thấu đọa đày
Chẳng lẽ bùa mê đang khuếch tán ?
Để cho tình ái ngất ngây say...
Trời ơi ! đã biết rằng hư ảo.
Sao vướng vào nhau một chút này.

12-12-11 ---mpn---

NGỠ


Cứ ngỡ xa người chắc chẳng đau
Nào hay mắt đẫm lệ vương sầu
Người ơi có biết lòng ta vẫn
Khao khát câu thề ảo mộng sâu
Thương nhớ theo về nâng giấc ngủ
Cồng quay dã dượi bạc mái đầu
Con tim khổ thế sao ngu ngốc
Để tủi cùng hờn cắn đắn nhau.

---mưa phố núi ---

No comments:

Post a Comment