Saturday, August 18, 2012

Thơ - MƯA XA - BNN


MƯA XA

 nhớ mùa xưa cao nguyên mưa rơi
mờ mịt mưa giăng trắng núi đồi
Em đến một chiều mưa bỗng tạnh
phố nhỏ vàng tia nắng hiếm hoi

tạnh mưa tôi biết lấy chi đền
không sợi mưa nào vương tóc Em
cho tôi nhen lửa hong khô tóc
để bé cười khoe lúm đồng tiền

từ đó hồn tôi đầy mộng mị
bập bồng bong bóng vỡ chiều mưa
từ đó Em là cơn mưa nhỏ
ướt đẫm miền hoa bướm dại khờ...

***
chiều nay mưa lạc trời viễn xứ
xa núi đồi xa thăm thẳm cội nguồn
mưa giăng trắng biển hoàng hôn
giọt thơ rơi trắng mảnh hồn lãng du.


Bondi Beach, Sydney một chiều mưa 2012,
Lang thang, BNN













Lặng lẽ...

Lặng lẽ...


Lặng lẽ tôi, ngồi đếm mưa rơi,
Nhịp mưa ơi ! nức nở dòng đời.
Lặng lẽ môi, chợt đắng khô tôi,
Mưa đầy trời nổi nhớ nhẹ trôi.

Nơi xa vắng - hồn anh tuyết trắng.
Trắng đầy trời trắng bạc thân côi.
Niềm đau nhức - tưởng như cằn cỗi,
Vết thời gian phủ bụi khát khao.

Đời vẫn thế ta thầm riêng lẻ,
Tận phương trời cách biệt xa xôi.
Đưa tay với hạt mưa tan vội,
Cụm tuyết tan - đọng nỗi nhọc nhằn.

Cằn khô chưa trái tim hoen rỉ ?
Niềm đau xưa oằn oại tim ai .
Bông tuyết rơi hững hờ trên tóc,
Mảnh tang lòng , góa bụa tháng năm.

Gánh thăng trầm trôi theo nghiệt ngã,
Dòng đời ơi, may rủi phận người.
Nếu có lúc hồn anh buốt nhói ?
Giọt tâm em lặng lẽ mồ côi.

8-10-2012 Cali - Mưa phố núi
 
 

No comments:

Post a Comment