Thursday, December 27, 2012

Thơ Vạc ăn đêm - ĐÊM SÁNG THẾ

 
 
 
ĐÊM SÁNG THẾ

Có thấy không ngôi sao vừa khép mắt
Dưới trần gian côi cút một đi, về
Tên ngoại đạo trái tim buồn quay quắt
Amen tay cầm trống trải mân mê

Tôi đã gió còn tình em đã sóng
Giữa phong ba nhặt vỏn vẹn hôm cười
Ta đã qua bao giông cuồng bão lộng
Hang đá nằm người sinh hạ cùng tôi

Gương mặt yêu giấu niềm vui thánh thiện
Áo phong du tôi trót lắm hoang đàng
Đêm giáng sinh Chúa ra đời, chuông điểm
Cùng hài đồng vác thánh giá lang thang

Thì nâng niu lời yêu xin gìn giữ
Trang kinh thô quỳ đọc với khô môi
Dẫu thiên đàng hay địa ngục chờ phán xử
Khuya giáng sinh em sáng thế cùng tôi.

ĐCĐ





No comments:

Post a Comment