Sunday, December 16, 2012

Thơ - Thơ anh




Thơ anh

Có thể anh đang cô đơn
thả từng cụm khói buồn bãng lãng...
Biết vòng tay em rất ngắn
dấu dỗi hờn vào mắt tình xa.

Hình như anh rất khác người ta
đam mê quá - hóa ra tay trắng !
Mùa thu hoạch mắt trơ sỏi cát
cạn nghĩa tình - bạc nẻo tơ duyên .

Chẳng cần biết dung nhan anh
giống tôi ưu tư khắc khoải.
Biết anh trải bao nhiêu tuổi ?
đếm chông chênh qua những vũng đời.

Đọc thơ anh - nghe tim buốt nhói
để thấy mình mãi mãi vẫn người
Khóc cùng anh tìm lời trăn trối
sống kiếp người - tru tiếng sói hoang.

Làm người sao quá gian nan ?
Chưa tận thế đã xương tàn đáy mộ
Phật Chúa xa xôi biết nơi nao cứu độ ?
Đọc thơ anh ! Em lãi cả phận người .

Mưa phố núi 16-12-2012



4 comments:

  1. Trần gian là trận mưa rào
    Làm chi còn để chênh chao phận mình
    Ra vào một nẻo tử sinh
    Trăm năm mình vẫn là mình thôi em!

    ReplyDelete
  2. Vâng trăm năm tuổi vẫn mình
    ngàn năm thơ vẫn cõi tình chắt chiu .

    Chúc ông giáo mùa Noel hạnh phúc cùng thơ !

    ReplyDelete
  3. Đọc bài thơ này của Mpn, chợt cảm giác có nhiều câu như vận vào mình quá ( ngẫu nhiên, nhưng trùng hợp làm sao)
    Hình như anh rất khác người ta
    đam mê quá - hóa ra tay trắng !
    ...
    Làm người sao quá gian nan ?
    Chưa tận thế đã xương tàn đáy mộ...


    Mà thơ của Mpn lúc này buồn hơn ngày trước nhiều lắm...

    ReplyDelete
  4. Trời ! Sao để Mpn bắt trúng Tim đen anh NPV vậy ? Chúc vui Giáng sinh nhé !

    ReplyDelete