Wednesday, April 4, 2012

Thơ 9 -Rong chơi




Rong chơi 

Rong chơi theo triền dốc
Hứng giọt mưa cuối đông
Bàn tay nào còn đọng
Nắm giữ tình cho không ?

Rong chơi qua đồi núi
Tìm một sắc hoa rơi
Nhặt cánh hoa lẻ loi
Thấy vừa thương vừa tội.

Rong chơi thời nông nổi
Ấp cánh hương vào lòng
Hoa còn vương mong nhớ 
Hỏi lòng sao chóng quên ?

Rong chơi , ừ ! Thì vẫn...
Có hề chi mà buồn
Đời người là mấy chốc
Trôi nỗi đời vô phương.

Rong chơi trái tim em
Thấy lòng mình bối rối
Bỏ thì thương vương tội
Lụy phiền trái tim côi

Tôi thà đau một đời
Thà chịu mình nông nổi
Thà một đời rong đuổi
Thà em người chóng quên

Rong chơi không mục đích
Nhặt được trái tim em
Hỡi trái tim vô tội
Làm nát hồn tôi rồi !

---muaphonui---
 

Đính kèm (1) 

No comments:

Post a Comment