Tuesday, November 27, 2012

Thơ - DÁNG MƠ

DÁNG MƠ

Thương nhớ chỉ đành theo gió mây.
Buồn theo tà áo ướt vai gầy
Buồn theo hình bóng ai xa mờ
Về trong ký ức ,một trời đơn côi !

Ta biết u tình vương thiết tha
Về trong lặng lẽ duyên mặn mà
Người đi một bóng xa vời vợi
Gởi hồn mây gió về chốn xa xôi .

Người đi lặng lẽ...ta đợi chờ !
Người về thương nhớ...một dáng mơ .
 
Muaphonui







4 comments:

  1. Mỗi một người đều có một giấc mơ để sống có phải không em
    Chúc viết nhiều, viết hay

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thưa phải ! Tuy nhiên mỗi người lại mơ khác nhau.
      - Của thi sĩ nhẹ nhàng thanh thoát.
      - Của nhà văn - đặc biệt thiên về dân tộc học như anh vừa khái quát lại vừa sâu xa, bi thương lẫn bi hùng.
      - Của đàn bà hơi thực tế, của đàn ông tâm linh hơn. Phải không thưa thầy ?

      Delete
  2. Tôi về một cõi trời thơ
    Người về in dấu dáng mơ mĩ miều
    Vút xa gom gió lộng chiều
    Đơn côi ký ức lưu nhiều nhớ thương

    Thiết tha u uẫn tình vương
    Đợi chờ ! vó ngựa biên cương ngày về
    Trăm năm còn đợi thu hề
    Hình hài một bóng bộn bề chinh nhân

    Vai gầy, áo ướt chùn chân
    Bóng mơ để lại bâng khuâng nỗi lòng

    ReplyDelete
  3. " Vai gầy, áo ướt chùn chân
    Bóng mơ để lại bâng khuâng nỗi lòng "

    Hai câu kết buồn man mác...thiệt hay ! Cám ơn Tran Thuy Du

    ReplyDelete