Monday, May 14, 2012

Tùy bút - Hạnh phúc vô giá



Quà của con gái khéo tay hay làm



Quà của cậu quý tử 5 tuổi - preschool - William Giang Nhật Nam








Hạnh phúc vô giá

Sáng nay , ông xã không đánh thức tôi dậy như thường lệ . Chủ nhật là ngày nghỉ bình thường của tôi . Hôm nay lễ Mẹ , nhân viên xin nghỉ nhiều quá , cô chủ nhỏ phải đi làm thay .

Đã 9 giờ sáng , tôi còn vặn mình trên giường ngủ nướng . Với tôi , ngủ nướng như một trò tiêu khiển chẳng có gì mà phải xấu hổ ! Mọi người trong nhà đều biết , bạn bè đều biết , cả nước đều biết . Có phải ai muốn như tôi cũng đều được ? Ai cũng nói tôi có phước , số tàn tàn , hưởng nhàn thoải mái . Thực ra đâu phải tôi làm biếng ! Tôi có bịnh rất kỳ , vừa thức dậy mà xuống giường ngay tôi hay bị xây xẩm mặt mày , có khi bước hụt chân nọ đá chân kia . Bác sĩ bảo tôi bị huyết áp thấp , tôi mà đói bụng là như muốn xỉu liền .

Ngoài ra , mọi thứ khác đều bình thường . Nếu không có gì xảy ra bất chợt tôi sẽ sống đến 60 tuổi như lá số tử vi của tôi . Vì thế tôi tiết kiệm đời sống của tôi từng giây từng phút . Sống sao để ngày tháng trôi qua không lãng phí ...

Quý tử lên đánh thức mẹ dậy .

- Mẹ ơi ! What 's day of today , you know ?
- Ye , It 's my day , happy motherday !
- no no ...no . It 's nothing day .
Cậu lăn vào người mẹ hôn lấy hôn để .
- Mẹ phải đi làm hôm nay , cu ở nhà với bố ha .
- why ? why you have to work alltime . I want mom spent time with me . Take me to the park like we did last week , don't we ?
- Sorry baby , I have to work today , no choice !
Cậu đè xấp lên người mẹ , hôn túi bụi lên người tôi như một người đàn ông hôn một người đàn bà ...ngấu nghiến .
- Trời trời , tránh ra cho mẹ đi làm nào .
Cậu ôm lấy mặt tôi lắc lắc như một món đồ chơi .
- Mom , guess what , guess !
Tôi nhìn lên màn hình tivi trước mặt , có một mẩu giấy nhỏ được dán lên đó . tôi tới gần và đọc
" Happy motherday , we love you ."
Đây chắc là tác phẩm của mấy cô gái .
Tôi vào nhà tắm , lại một mẩu giấy hoa hoè dán trên mặt kiếng bồn rửa mặt . " You 're so cool ! "
Khi vào phòng lục tủ quần áo , lại một mẫu khác . " you 're number one mommy "
Cậu Út lẽo đẽo theo sau
- Mom , make sure you won't take that off , OK ?
Tôi gật đầu , OK .
Xuống nhà chuẩn bị đi làm , nghe tiếng ông xã đang chạy máy cắt cỏ rào rào ngoài vườn . Người gì mà ham làm việc thế không biết .
Ông xã tôi cứ giành hết việc , khiến tôi chẳng còn việc để làm . Thấy tôi thích ăn yogurt , anh chạy đi hỏi công thức rồi về tập làm . Mấy tuần lễ đầu hư lên hư xuống , lúc thì không đặc , lúc lại không đủ chua ...Đến tuần lễ thứ 3 thì chuyên nghiệp như ngoài tiệm .
Tôi hỏi anh sao làm khéo thế , yogurt đặc sệt và béo ngậy có bí quyết gì không ? . Anh trả lời
- Cứ việc gì mà mình cố để tâm vào làm thì phải thành công thôi .
Anh xã đang thất nghiệp, tôi cứ béo tròn béo trục ra . Tối nào về mở tủ lạnh cũng gặp lũ khũ đồ ăn chơi , hết sinh tố bơ tới sinh tố dâu , chè ,xôi ... Không ăn thì anh buồn. Ngồi gõ computer mà anh cứ mang hết món này lên năn nỉ lại món kia .
Khổ thân tôi quá , đang muốn giảm cân mà !
Đến nơi làm việc , mở phone ra bắt gặp hai cái text message . Một của cô em gái " Happy motherday bà chị điệu điệu ! "
Một cái khác của nhỏ bạn thân " hey , you . Happy Motherday "
Đang lui cui reply message thì một bạn trai thời đi học trên San Jose gọi xuống
- Ủa ? Nàng đang làm gì đóa ?
- Đang làm ở chỗ làm nè
- Ui choa , thương quoá . Sao phải đi làm bữa nay.. toa ?
- Ừa , thấy tụi nghiệp tui hông ? Bị nghèo mờ ...cần tiền .
- Ui ...cha cha cha ! Tội quóa đi thôi , để đây gởi xuống mười ngàn xài đỡ hê ...Rồi ! đốt xong rùi đóa , nhận chưa ? Nghe rõ ...trã lời !
- Rồi , nhận được . Trả lời ! Ủa ...mà sao cũ ...quá , sao xài đây ?
- Tiền âm phủ mà ...vậy đó cưng ! Đẻ cho lắm ...rồi than !
hahaha
- Vậy nghen ! Happy Motherday ,cả nhà vui hê .
- Mắc dịch ...ông ! Đi VN cho gái ăn hết tiền rồi chớ chi , hehehe...

Khách cứ vào cả gia đình , làm từ sáng đến chiều không có giờ để thở . Lễ Mẹ mà đì tui kiểu này chắc tả tơi hoa lá , còn đâu sức tối nay hầu chồng .
Lái xe về , chiều vẫn còn đổ nắng vàng hoe . Sực nhớ tới Anh , người anh tinh thần rất dễ mến mà tôi tình cờ quen biết không lâu . Hôm qua anh gọi , nói mới vài câu thì xin cúp vì quá bận . Được nói chuyện với Anh trong lúc lái xe thì còn gì bằng .
- Chào cô , hôm nay muốn gì đó ?
- Dạ muốn nghe anh nói , anh có rãnh không ? Nói em nghe cái gì vui vui đi , đang lái xe anh ạ !
- Ra thế ! Cô lúc nào cũng bận , gớm . Lúc tôi rãnh muốn nói thì cô lại bận .
- Thế bây giờ anh đang làm gì ?
- Tưới vườn !
- Cha ! giỏi thế ư ?
- Giỏi tử lâu rồi , đợi cô nói .
- Ơ ! hôm nay ngày của em nghe , không được mắng đâu .
- Ừ nhỉ ! Để xem chúc cô cái gì nhẻ .
- Phải đặc biệt chút nha , những thứ bình thường em hổng thèm đâu !
- Chúc Mưa phố núi trẻ dài trẻ dai trẻ mãi trẻ hoài ...và xinh hơn nữa nhé ...để còn sáng tác dồi dào ...
- A ha , được lắm . Đúng là anh mà , anh vừa cho mpn ăn kẹo ấy , kẹo ngọt .Đã lắm nha !
- Biết ngay là cô chỉ mong có thế ...
- Ủa ! sao người ta lại hiểu trúng bóc ý em ha !
- Niềm vui , thì cô có thừa . Tiền bạc ...cô chả ham . Còn gì nữa nào .
- Anh kể em nghe về chuyện đời anh đi , chuyện tình ấy . Dạo này mpn bí đề tài .
- Biết bắt đầu từ đâu mà kể cho cô nghe đây . Tôi mê đàn bà lắm , cứ cô nào mà đẹp là tôi mê tuốt .
- Sạo !
- Ơ ! Thế thì bảo tôi kể làm gì ...Hay nhẻ !
- Không phải cái gì anh nói em cũng tin đâu . Anh khó như ông đạo ấy , lại dở người dở ngợm . Anh không phải loại mê sắc đâu , đàn bà dẫu có sống bên cạnh anh cũng chưa chắc đã yêu .
- Ơ ! Tôi chỉ nói một câu , cô lại móc họng tôi mười câu . Cái cô này ...Sao cô biết ? Cô đã biết tôi là ai đâu nào ?
- Nếu em trực tiếp nói chuyện với anh , cứ nhìn thẳng vào ánh mắt anh , em có thể đoán tới 70% . Qua điện thoại , chỉ có thể phân tích qua giọng nói , cách nói , điệu cưởi . Và cách anh dẫn chuyện , sát xuất có thể 60 % . Này nhé anh không hút thuốc lá , người anh dễ bị lạnh . Anh cao từ 5 feet 6 đến 5 feet 10 . Thích các loại thức ăn ngọt , không thích đám đông . Thích màu xanh , màu tím và màu trắng . Rất thích đắm chìm trong suy tư , trí nhớ rất sắc sảo . Không thích rượu bia . Với anh những thứ thiên về vật chất không có giá trị bằng tinh thần . Anh thích những thứ không hoàn hảo , càng góc cạnh càng đặc biệt , phải không ? Cuộc đời anh là một chuỗi đi tìm và khám phá . Có đôi khi anh thấy mình như bị rơi vào một thế giới nào đó , mà không tìm được đường ra . Anh rất thích tung hỏa mù , đánh lạc hướng người khác để thử trí tuệ của họ . Khám phá ra một điều gì mới mẻ chính là niềm đam mê của anh .
- Ghê nhả ! đức tin của cô đấy à ?
- Lúc nào cũng bọc cho mình áo giáp sắt , thực chất là trái tim anh rất lành , như bụt á !
- hahaha ...Mấy mươi tuổi đầu ...mới có người coi tôi là bụt ...sướng thật đấy .
- Thôi , em phải vào nhà rồi. Chào anh nhé , cám ơn đã trò chuyện cùng em .
- Nhanh thế à ?
- 20 phút rồi anh , mỗi ngày em lái 20 miles đi , về .
- Cứ đến hồi gây cấn thì cô lại bye . Vâng , chào . Cô vào nhà đi .

Vào nhà , dọn cơm ăn một bữa đơn giản . Hôm qua , mẹ tôi nấu một nồi ragu gà thật bự . Bà và các cháu ăn tiếp cho hết .
Tôi và ông xã ăn cơm với khô cá lóc nướng và canh rau tần ô . Đây là khô cá lóc do một người bà con đem về từ Nam Vang - Campuchia . Thịt mềm dẻo thơm ngon chứ không tanh như loại cá lóc bên VN . Tôi và ông xã không thể thiếu cơm đến ngày thứ hai .

Cơm nước xong , tôi lên phòng nằm nghỉ . Các cháu mang quà ra hí hửng tặng mẹ . Anh xã hà tiện cũng góp một phần khiêm nhường .
Đứa con gái lớn 13 tuổi múa cho tôi xem điệu múa mà cháu học được ở Chùa - Múa Hoa Sen . Rồi cháu hỏi
- Mẹ có muốn nghe con đàn không ?
Ngại xuống dưới nhà , tôi từ chối .
- Lúc khác con nhé ! Hôm nay mẹ được nhiều quá rồi . Con nghỉ ngơi sớm đi , mai đi học .

Một ngày tràn đầy những niềm vui nho nhỏ . Tôi còn mong ước gì ? Mong sao những bà mẹ khác cũng chan hòa những niềm vui bình dị như tôi .

Mưa phố núi

No comments:

Post a Comment