Sunday, January 8, 2012

Thơ - Khúc xạ

KHÚC XẠ






Một lần buồn vơ vẫn ,
Thả hồn mình lang thang
Thi sĩ đi dọc theo triền suối.
Đang mùa khô ,
Dòng chảy lặng lờ...
Róc rách ,
Nước chảy từ khe ra trong vắt
Nhìn rõ thấu lòng.

Chàng bắt gặp viên đá cuội ,
Nằm yên tận đáy dòng.

Ánh mặt trời tỏa xiên qua làn nước ,
Viên đá cuội ửng màu
Sáng lung linh huyền ảo...

Hồn thi sĩ ngẩn ngơ !
Nhặt viên đá cuội , ép vào giữa hai tay mình.
Viên đá cuội xinh xinh hình quả tim.
Một trái tim biết cười biết nói ,
Ấm lên trong tay chàng.

Mỗi ngày chàng ngắm viên đá nhỏ
Dưới ánh trăng loang ,
Bên ngọn đèn khuya hiu hắt...
Chỉ là một viên đá cuội...sẫm màu.
Vẫn bừng lửa ấm nồng
Trong trái tim mộng mị...

Chàng thầm thì với đá ,viết nên nhiều thơ xinh
Chàng yêu viên đá cuội ,bằng trái tim người tình.

Mùa đông đến sớm !
Viên đá lạnh lẽo u buồn ,
Chàng buồn theo rồi... nhuốm bịnh
Tìm về chốn cũ cô đơn...

Con suối nhỏ , một dòng tuyết trắng.
Trắng như mảnh khăn tang
Lạnh lẽo vắt qua hồn.

Nắng mùa đông lấp lánh
Dòng tuyết tan dần dần...
Chàng thả viên đá cuội ,về đúng vị trí cũ.
Những hòn đá chung quanh reo vui.
Viên đá cuội nơi đáy sâu dòng tuyết
Lại lung linh sắc màu...
Lòng thi sĩ rạo rực , niềm hạnh phúc thấm sâu .

Khúc xạ !
Đường đi tia nắng mặt trời ,
Xiên dòng nước chiếu lên viên đá cuội ,
Ửng sắc màu hoan hỉ reo vui.

Lúc nào buồn ,
Hãy đến cùng em chàng nhé !
Để tình yêu ,
Như ánh sáng khúc xạ nhiệm màu ,
Mở cửa trái tim nhau.

---MPN---

No comments:

Post a Comment