Monday, October 1, 2012

Thơ - Ngụ ngôn Anh

Vô đề
Anh !
Hãy ẩn dật bóng đêm
khi rừng thiêng bừng bừng ngọn lửa.
Nếu gọi, em sẽ mở cửa
những cánh thư tình gởi gió bay xa...

Thi ca
Cho hồn ta rộng mở,
dong đuổi thênh thang tìm chân lý cõi người.
Một đời để sống vui,
và một thời để nhớ.
Để mơ !
Đợi chờ...

Niềm tin tràn ngập cõi giới
Anh- em - chúng ta.
Ngày - đêm -giao thoa !
Và anh sẽ bước ra từ bóng tối,
ánh mặt trời chiếu rọi.
Bình minh cháy trên môi
riêng cõi em thôi.
Anh - Thượng Đế .

Mưa phố núi 13-9-2012





Ngụ ngôn Anh

ngày mẹ sanh ra em, mùa đông lỡ...
nên cái lạnh bủa vây tứ bề
đã đem theo nỗi niềm trăn trở
thả vào thơ anh...hồn cứ rủ lê thê.

nên cả đời anh thấy mình cặm cụi
chắp vá lại chiếc áo cũ thời gian
đã lấm lem rách nát
mà mùi thịt da kia vẫn hơi hướm nồng nàn.

Cánh vạc kêu sương đêm trắng
lẻ bầy gọi bạn khúc ly tan
em ở đâu ? từng mùa ...từng mùa vắng
vọng tình nhân - cung lỡ nhịp bàng hoàng ?

nữa vầng trăng chếch bạc...
ai đắm hồn mình ngập sâu ?
thoảng làn sương phủ mờ phố núi
ôi ! mênh mông một cõi...
lửa tim anh sôi sục...thuở đầu !

mưa phố núi 1-10-2012

No comments:

Post a Comment